Nếu 1 ngày không có em, bình minh ngày mai vẫn vuơn vai thức giấc, ánh nắng ấm áp vẫn soi sáng cuộc đời, nhưng tiếng cười của em bên anh nay không còn nữa, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, sóng vẫn gợn những lăn tăn bên gió, mây vẫn trôi phiêu lãng chốn chân trời, nhưng những bước chân em nay không còn bên anh nữa, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, thiên đường xưa nay muôn màu hoa nở, nắng lấp lánh ánh sáng chiếu muôn loài, nhưng con đường trên lâu đài xưa bên anh nay không còn em nữa, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, mái tóc anh vẫn bay trong chiều xưa nghịch gió, giọng nói anh vẫn ấm áp bên biết bao người, thế nhưng chẳng còn ai vuốt ve và trao cho anh những lời yêu thương như em nữa, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, thu hương xưa vẫn trong chiều lộng gió, nắng trên cao vẫn là nắng giao mùa, thế nhưng giọt nắng mang tên "em" giờ đây trong anh vụt tắt, thế... liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, cung đàn xưa vẫn ngân lên bao lời rộn rã, ngón tay mềm rung theo phím thời gian, nhưng ngọt ngào êm ru em trao anh giờ đây xa tít tắp, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, mưa vẫn rơi cho vơi đi sầu nhớ, chim vẫn hát đem thánh thót cho đời, thế nhưng chẳng ai ca cho anh nghe những bản tình ca mùa đông như em được nữa, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, anh sẽ hát những khi mình buồn nhớ, sẽ lại vui khi hạnh phúc ngập tràn. Nhưng tình yêu trong anh chẳng còn ai đem nhân đôi như em nữa, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, nụ cười anh sẽ làm biết bao người rung động, biết bao người vẫy gọi anh đến giữa cuộc đời, thế nhưng chẳng ai trao cho anh những lời tin yêu như em nữa, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, giọt sương rơi khoé môi mềm mí mắt, nắng chợt tắt khi đêm tối bao trùm, những giọt nước mắt ngày xưa lăn trên vai anh giờ đây tan biến như làn khói, thế...liệu anh có buồn không?
Nếu 1 ngày không có em, ánh sao đêm nay bỗng dưng chợt tắt, vì tinh tú nay không sáng như ngày, anh lạc lối đi trong miên man sâu thẳm, bỗng dưng chợt thấy thấy mất phương hướng giữa cuộc đời. Khi đó, em sẽ đến bên và dìu tay anh bước tiếp. Liệu khi đó, anh có còn nắm lấy bàn tay này không anh?
Khi người ta không còn yêu nhau nữa.
Câu hỏi thăm cũng đã trở nên thừa,
Sự quan tâm nay trở thành khó chiụ
Như sợi dây nào níu giữ cánh diều bay…
Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Kỷ niệm qua như gió cuối chân trời
Mười năm hẹn, vàng theo mùa hoa cải
Để con bướm vàng, ai đó rong chơi.
Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Con đường quen xa ngái đến lạ lùng
Người không tới , hay đi hoài không tới
Giọt mưa chiều rơi xuống giữa mông lung
Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Nụ cười xưa, nay gượng gạo mất rồi
Đôi mắt nhìn không còn men sóng sánh
Bên cạnh một người mà cứ dõi xa xôi.
Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Duyên nợ, số trời, người lấy để biện minh
“Mình không hợp,thôi chia tay người nhé?
Rồi mai sau, gặp người khác hơn mình”.
Khi người ta không còn yêu nhau nữa
Cứ tự nhủ mình phải cứng cáp đứng lên
“Người đổi thay đâu phải người có tội
Can cớ gì mà nghĩ Nhớ hay quên?”
ANH SẼ MÃI YÊU EM CHO DÙ NGÀY MAI KHÔNG CÒN EM BÊN CẠNH ANH NỮA!!! ILUSM,HEO CỦA CK